Hoa bất tử
Chuyện kể rằng có một đôi trai gái yêu nhau thắm thiết. Một ngày nọ, người con gái ước ao có được chùm hoa quí ở trên một đỉnh núi cao nhiều người biết đến nhưng không sao hái được, vì hoa đó ở đỉnh núi rất cao, chỉ nở vào mùa đông tuyết phủ dày đặc.
Không quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa quí tặng người yêu. Chàng quyết tâm chinh phục đỉnh núi cao, leo từ mỏm đá sắc nhọn này đến mỏm đá sắc nhọn khác, mặc cho mưa rơi, mặc cho tuyết phủ…
Cho đến một ngày, đói và khát khiến chàng trai kiệt sức. Chàng quay xuống vào đúng cái ngày tròn một năm xa cách người yêu trong tư thế quỳ rạp xuống, nhưng gương mặt vẫn hướng về phía đỉnh núi.
Chàng tắt thở vì kiệt sức và kỳ lạ, nơi chàng trai ngã xuống đã mọc lên một chùm hoa đỏ thắm như máu, thân mềm yếu nằm rạp xuống đất. Vì cành hoa mềm rũ, yếu ớt, mgười dân ở vùng núi cao chỉ ngắt lấy bông hoa đem về phơi khô làm thuốc uống và quà tặng. Khi phơi những đóa hoa ấy dưới nắng mặt trời thì bông hoa se lại và cánh thêm tươi thắm sắc màu. Người dân lấy những cành cây vót nhọn đầu và cắm hoa bất từ khô lên đó, làm những chiếc lá giả quanh cành cây tạo nên những cành hoa thật đẹp, và họ đem tặng nhau vào những dịp lễ hội.
Người đời đã đặt tên cho loài hoa ấy là hoa bất tử. Ngày nay, những cặp trai gái lấy hoa bất tử tặng nhau với ý nghĩa cao đẹp, tình yêu là bất tử, không bao giờ “chết” trong gian khổ khó khăn.
Hoa Mimosa
Ở vùng đất Australia tươi đẹp nằm giữa biển khơi đầy nắng ấm xưa có một đôi tình nhân yêu nhau say đắm. Chàng là con của một ngư dân, có thân hình vạm vỡ, nước da đen bóng và thông minh tuyệt vời. Nàng là con gái cưng của một gia đình quý tộc đẹp rực rỡ, đài các và có tấm lòng nhân hậu.
Tuy nhiên, gia đình nàng lại ép gả nàng cho một công tước hoàng gia. Chàng trai buồn phiền từ giã biển khơi, bỏ nghề chài lưới, lên một vùng núi cao hiểm trở làm nghề giữ rừng để tìm quên mối tình tuyệt vọng. Khi đặt chân đến nơi, thì một trận hỏa hoạn dữ dội xảy ra. Một mình chàng bất chấp hiểm nguy để cứu những cánh rừng xanh và những con Calcuru tội nghiệp. Và rồi, ngọn lửa quái ác kia đã làm chàng ngất xỉu và thiêu sống chàng.
Khi hay tin chàng trai bỏ thành phố biển lên ngàn tìm quên mối tình đầu dang dở, trong đêm tân hôn cô gái đã bỏ trốn để tìm người yêu. Nhưng, khi gặp được thì thấy thân xác chàng bên đống tro tàn của cánh rừng bị cháy.
Nàng quỳ xuống và gục chết bên người yêu. Từ đó, trên vùng núi cao của đất nước Australia thơ mộng – nơi cặp tình nhân đã chết cho tình yêu xuất hiện một loài cây thân mộc, lá màu xanh biếc, lấp lánh hoa vàng thơm mát. Thổ dân địa phương đặt cho loài cây này một cái tên thật đẹp: Mimosa.
Ngày nay, khi các cặp tình nhân tặng hoa Mimosa cho nhau để khẳng định sự chung thuỷ, luôn hướng về người mình đem lòng yêu thương.
Hoa hồng
Ngày xa xưa, ở một vương quốc yên bình xa xôi có một vị hoàng đế ngủ quên với ngai vàng, xa hoa mà bỏ bê việc nước. Lũ bầy tôi ham danh lợi cai trị dân chúng muốn vua quên triều chính nên đã tìm cho vị hoàng đế này một người vợ xinh đẹp tuyệt vời. Tuy nhiên, hoàng hậu xinh đẹp lại rất mực yêu thương nhà vua.
Sau thời gian thụ thai, hoàng hậu sinh một đứa bé kháu khỉnh nhưng thân thể của đứa bé trong suốt, thấy hết cả đường gân, mạch máu. Bọn bầy tôi phản động đã gây áp lực buộc nhà vua đuổi hoàng hậu và hoàng tử khỏi hoàng cung. Vì phải che chở cho con, hoàng hậu chịu nhiều gian khổ và chết vì kiệt sức. Tiếng khóc của hoàng tử cảm động đất trời và thượng đế đã sai người đưa hoàng tử vào rừng nuôi nấng.
Vương quốc yên bình không lâu thì bị quân giặc xâm lấn. Ban đầu, lũ bầy tôi ham sống sợ chết để một mình nhà vua và ít quân lính bảo vệ vương quốc. Thất thế, vua vào rừng chiêu mộ binh sĩ và tập luyện. Một thời gian sau, nhà vua đánh đuổi được bọn xâm lăng nhưng người bị thương trong trận chiến cuối cùng. Trước khi chết, nhà vua bày tỏ tâm nguyện được gặp lại người con trai. Gặp nhà vua, cứu cha, cứu những người dân khỏi sự trừng phạt của thượng đế, hoàng tử phải đánh đổi bằng sinh mạng của mình.
Một năm sau, người ta thấy trên ngôi mộ của chàng và chung quanh khu vực đó mọc lên những bông hoa đỏ tươi như máu với thật nhiều gai nhọn từ gốc đến ngọn. Người ta cho đó là sự kết tinh lại của tình thương của chàng hoàng tử để nhắc nhở cho người đời bài học cao cả nhất về yêu thương và hạnh phúc. Người dân gọi loài hoa đó là hoa hồng. Cho đến ngày nay, dù có nhiều màu sắc khác nhau, nhưng hoa hồng vẫn mang nghĩa tượng trưng cho sự yêu thương.
Hoa phong lan
Một bộ lạc tên Aruaki thời xa xưa may mắn sai khiến được loài chim Oócchít chuyên đẻ những quả trứng vàng. Từ đó, những người thợ lành nghề đã chế tạo ra các vòng tay, hoa tai và đủ các loại trang sức vàng và số trứng vàng dự trữ mỗi ngày một nhiều.
Một ngày kia, những người thợ săn bộ tộc khác đến lập mưu đồ chiếm đoạt con chim đẻ trứng vàng. Tuy nhiên, những cô gái xinh đẹp của bộ lạc Aruaki quyết bảo vệ loài chim quý kể cả khi phải hi sinh thân mình. Trước cái chết đó, thầy cúng gọi tên họ và nói:
– Các con đã xả thân bảo vệ kho báu của bộ lạc ta, các con xứng đáng được ban thưởng. Tâm hồn các con sẽ biến thành những bông hoa ngát hương, chúng sẽ không ngừng sinh sôi trên các cành cây kia và sẽ kể lại cho các thế hệ mai sau về chiến công bảo vệ loài chim mỏ vàng của các con.
Những bông hoa tuyệt vời tựa như các cô gái của bộ lạc Aruaki đang đua nở trên các cành cây. Người đời nay gọi đó là hoa Oóckhiđêa – hay là hoa phong lan.
Hoa thạch thảo
Ngày xưa ở một ngôi làng vùng ngoại ô có một đôi trai gái là Ami và Edible, sống cạnh nhà nhau từ nhỏ nên rất thân. Đến khi Ami và Edible trưởng thành, Edible tuấn tú đã đem lòng yêu cô nàng xinh đẹp Ami. Tuy nhiên, cô gái Ami chỉ đồng ý lấy ai thoả mãn được yêu cầu là đem về cho nàng một loài hoa lạ và nàng cảm thấy thích. Chính Edible cũng không biết loài hoa Ami thích.
Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng, Ami hái nấm còn Edible săn thú. Một hôm, vào lúc hoàng hôn, khi Ami và Edible đang trên đường về thì Ami gọi Edible và chỉ cho anh bụi hoa dạ màu tim tím mọc trên vách núi cao: “Loài hoa ấy, Ami thích, rất thích”.
Edible bất chấp hiểm nguy leo lên hái bằng được loài hoa Ami thích. Nhưng khi hái và thả bụi hoa xuống cho Ami thì Adible bị rơi xuống vách núi. Anh quay mặt về phía Ami nói, xin đừng quên tôi rồi nở nụ cười mãn nguyện và đi xa mãi.
Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, không nói, không cười tay cầm lấy bụi hoa tim tím ấy. Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím. Cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài để đến nơi cô và Edible đã gặp được nhau.
Sau khi Ami chết đi loài hoa tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ. Loài hoa ấy ngày nay được gọi bằng cái tên For get me not. Việt Nam gọi tên loài hoa ấy là thạch thảo. Các đôi tình nhân trẻ thường tặng nhau loài hoa này với ý nghĩa yêu nhau mãi.
Hoa bất tử
Chuyện kể rằng có một đôi trai gái yêu nhau thắm thiết. Một ngày nọ, người con gái ước ao có được chùm hoa quí ở trên một đỉnh núi cao nhiều người biết đến nhưng không sao hái được, vì hoa đó ở đỉnh núi rất cao, chỉ nở vào mùa đông tuyết phủ dày đặc.
Không quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa quí tặng người yêu. Chàng quyết tâm chinh phục đỉnh núi cao, leo từ mỏm đá sắc nhọn này đến mỏm đá sắc nhọn khác, mặc cho mưa rơi, mặc cho tuyết phủ…
Cho đến một ngày, đói và khát khiến chàng trai kiệt sức. Chàng quay xuống vào đúng cái ngày tròn một năm xa cách người yêu trong tư thế quỳ rạp xuống, nhưng gương mặt vẫn hướng về phía đỉnh núi.
Chàng tắt thở vì kiệt sức và kỳ lạ, nơi chàng trai ngã xuống đã mọc lên một chùm hoa đỏ thắm như máu, thân mềm yếu nằm rạp xuống đất. Vì cành hoa mềm rũ, yếu ớt, mgười dân ở vùng núi cao chỉ ngắt lấy bông hoa đem về phơi khô làm thuốc uống và quà tặng. Khi phơi những đóa hoa ấy dưới nắng mặt trời thì bông hoa se lại và cánh thêm tươi thắm sắc màu. Người dân lấy những cành cây vót nhọn đầu và cắm hoa bất từ khô lên đó, làm những chiếc lá giả quanh cành cây tạo nên những cành hoa thật đẹp, và họ đem tặng nhau vào những dịp lễ hội.
Người đời đã đặt tên cho loài hoa ấy là hoa bất tử. Ngày nay, những cặp trai gái lấy hoa bất tử tặng nhau với ý nghĩa cao đẹp, tình yêu là bất tử, không bao giờ “chết” trong gian khổ khó khăn.
Hoa Mimosa
Ở vùng đất Australia tươi đẹp nằm giữa biển khơi đầy nắng ấm xưa có một đôi tình nhân yêu nhau say đắm. Chàng là con của một ngư dân, có thân hình vạm vỡ, nước da đen bóng và thông minh tuyệt vời. Nàng là con gái cưng của một gia đình quý tộc đẹp rực rỡ, đài các và có tấm lòng nhân hậu.
Tuy nhiên, gia đình nàng lại ép gả nàng cho một công tước hoàng gia. Chàng trai buồn phiền từ giã biển khơi, bỏ nghề chài lưới, lên một vùng núi cao hiểm trở làm nghề giữ rừng để tìm quên mối tình tuyệt vọng. Khi đặt chân đến nơi, thì một trận hỏa hoạn dữ dội xảy ra. Một mình chàng bất chấp hiểm nguy để cứu những cánh rừng xanh và những con Calcuru tội nghiệp. Và rồi, ngọn lửa quái ác kia đã làm chàng ngất xỉu và thiêu sống chàng.
Khi hay tin chàng trai bỏ thành phố biển lên ngàn tìm quên mối tình đầu dang dở, trong đêm tân hôn cô gái đã bỏ trốn để tìm người yêu. Nhưng, khi gặp được thì thấy thân xác chàng bên đống tro tàn của cánh rừng bị cháy.
Nàng quỳ xuống và gục chết bên người yêu. Từ đó, trên vùng núi cao của đất nước Australia thơ mộng – nơi cặp tình nhân đã chết cho tình yêu xuất hiện một loài cây thân mộc, lá màu xanh biếc, lấp lánh hoa vàng thơm mát. Thổ dân địa phương đặt cho loài cây này một cái tên thật đẹp: Mimosa.
Ngày nay, khi các cặp tình nhân tặng hoa Mimosa cho nhau để khẳng định sự chung thuỷ, luôn hướng về người mình đem lòng yêu thương.
Hoa hồng
Ngày xa xưa, ở một vương quốc yên bình xa xôi có một vị hoàng đế ngủ quên với ngai vàng, xa hoa mà bỏ bê việc nước. Lũ bầy tôi ham danh lợi cai trị dân chúng muốn vua quên triều chính nên đã tìm cho vị hoàng đế này một người vợ xinh đẹp tuyệt vời. Tuy nhiên, hoàng hậu xinh đẹp lại rất mực yêu thương nhà vua.
Sau thời gian thụ thai, hoàng hậu sinh một đứa bé kháu khỉnh nhưng thân thể của đứa bé trong suốt, thấy hết cả đường gân, mạch máu. Bọn bầy tôi phản động đã gây áp lực buộc nhà vua đuổi hoàng hậu và hoàng tử khỏi hoàng cung. Vì phải che chở cho con, hoàng hậu chịu nhiều gian khổ và chết vì kiệt sức. Tiếng khóc của hoàng tử cảm động đất trời và thượng đế đã sai người đưa hoàng tử vào rừng nuôi nấng.
Vương quốc yên bình không lâu thì bị quân giặc xâm lấn. Ban đầu, lũ bầy tôi ham sống sợ chết để một mình nhà vua và ít quân lính bảo vệ vương quốc. Thất thế, vua vào rừng chiêu mộ binh sĩ và tập luyện. Một thời gian sau, nhà vua đánh đuổi được bọn xâm lăng nhưng người bị thương trong trận chiến cuối cùng. Trước khi chết, nhà vua bày tỏ tâm nguyện được gặp lại người con trai. Gặp nhà vua, cứu cha, cứu những người dân khỏi sự trừng phạt của thượng đế, hoàng tử phải đánh đổi bằng sinh mạng của mình.
Một năm sau, người ta thấy trên ngôi mộ của chàng và chung quanh khu vực đó mọc lên những bông hoa đỏ tươi như máu với thật nhiều gai nhọn từ gốc đến ngọn. Người ta cho đó là sự kết tinh lại của tình thương của chàng hoàng tử để nhắc nhở cho người đời bài học cao cả nhất về yêu thương và hạnh phúc. Người dân gọi loài hoa đó là hoa hồng. Cho đến ngày nay, dù có nhiều màu sắc khác nhau, nhưng hoa hồng vẫn mang nghĩa tượng trưng cho sự yêu thương.
Hoa phong lan
Một bộ lạc tên Aruaki thời xa xưa may mắn sai khiến được loài chim Oócchít chuyên đẻ những quả trứng vàng. Từ đó, những người thợ lành nghề đã chế tạo ra các vòng tay, hoa tai và đủ các loại trang sức vàng và số trứng vàng dự trữ mỗi ngày một nhiều.
Một ngày kia, những người thợ săn bộ tộc khác đến lập mưu đồ chiếm đoạt con chim đẻ trứng vàng. Tuy nhiên, những cô gái xinh đẹp của bộ lạc Aruaki quyết bảo vệ loài chim quý kể cả khi phải hi sinh thân mình. Trước cái chết đó, thầy cúng gọi tên họ và nói:
– Các con đã xả thân bảo vệ kho báu của bộ lạc ta, các con xứng đáng được ban thưởng. Tâm hồn các con sẽ biến thành những bông hoa ngát hương, chúng sẽ không ngừng sinh sôi trên các cành cây kia và sẽ kể lại cho các thế hệ mai sau về chiến công bảo vệ loài chim mỏ vàng của các con.
Những bông hoa tuyệt vời tựa như các cô gái của bộ lạc Aruaki đang đua nở trên các cành cây. Người đời nay gọi đó là hoa Oóckhiđêa – hay là hoa phong lan.
Hoa thạch thảo
Ngày xưa ở một ngôi làng vùng ngoại ô có một đôi trai gái là Ami và Edible, sống cạnh nhà nhau từ nhỏ nên rất thân. Đến khi Ami và Edible trưởng thành, Edible tuấn tú đã đem lòng yêu cô nàng xinh đẹp Ami. Tuy nhiên, cô gái Ami chỉ đồng ý lấy ai thoả mãn được yêu cầu là đem về cho nàng một loài hoa lạ và nàng cảm thấy thích. Chính Edible cũng không biết loài hoa Ami thích.
Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng, Ami hái nấm còn Edible săn thú. Một hôm, vào lúc hoàng hôn, khi Ami và Edible đang trên đường về thì Ami gọi Edible và chỉ cho anh bụi hoa dạ màu tim tím mọc trên vách núi cao: “Loài hoa ấy, Ami thích, rất thích”.
Edible bất chấp hiểm nguy leo lên hái bằng được loài hoa Ami thích. Nhưng khi hái và thả bụi hoa xuống cho Ami thì Adible bị rơi xuống vách núi. Anh quay mặt về phía Ami nói, xin đừng quên tôi rồi nở nụ cười mãn nguyện và đi xa mãi.
Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, không nói, không cười tay cầm lấy bụi hoa tim tím ấy. Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím. Cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài để đến nơi cô và Edible đã gặp được nhau.
Sau khi Ami chết đi loài hoa tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ. Loài hoa ấy ngày nay được gọi bằng cái tên For get me not. Việt Nam gọi tên loài hoa ấy là thạch thảo. Các đôi tình nhân trẻ thường tặng nhau loài hoa này với ý nghĩa yêu nhau mãi.